Sunday, August 17, 2014

Phòng trà, vũ trường xưa không chỉ là nơi thành danh của những giọng ca, đây còn là nơi nảy nở những mối tình đình đám của tướng tá và vũ nữ.

Nhuốm mùi a-xit, lựu đạn
Những ai đã từng lui tới phòng trà - vũ trường của đất Sài Gòn trước năm 1975, đều phải công nhận rằng: Dạo đó, vũ nữ chỉ đứng dưới ca sĩ một nấc thang giá trị trong xã hội. Không ít tướng, tá, những chàng phi công, sĩ quan hoa tiêu… một số luật sư, bác sĩ, kỹ sư trẻ, có được một người tình ca sĩ, hay vũ nữ là lấy làm hãnh diện lắm, coi đó như là đẳng cấp của một tay chơi thượng lưu, trí thức! Điều này cũng chẳng có gì làm lạ. Ngày trước, ngay cả cựu hoàng Bảo Đại, ông vua cuối cùng của các triều đại phong kiến Việt Nam, cũng một thời dính chặt với các vũ nữ Mộng Điệp, Lý Lệ Hà. Sau này, Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu còn chết mê, chết mệt cô ca sĩ Kim Loan đến quên ăn bỏ ngủ thì đã làm sao?
“Nhắc đến những chuyện tình nổi đình, nổi đám trong giới ca sĩ và vũ nữ Sài Gòn trước năm 1975, người ta thường nghĩ đến bi kịch của vũ nữ Cẩm Nhung và trung tá Trần Ngọc Thức. Thật ra, chuyện tình này được dân gian truyền tụng nhiều là do sau khi bị trận đòn ghen, do vợ ông Thức thuê người tạt nguyên một ca a-xit đậm đặc, tàn phá hết dung nhan. Vũ nữ Cẩm Nhung đã phóng to tấm hình chụp chung với ông Thức một thuở mặn nồng, đeo trước ngực để đi ăn xin khắp các tỉnh, thành miền Nam, kéo dài gần 3 thập kỷ. Trong khi đó, có những chuyện tình khác, trong giới này, xem ra ly kỳ và tàn bạo không kém, nhưng đã bị lãng quên theo năm tháng. Ví như, chuyện thiếu tá Minh gài lựu đạn để giết chết vợ, được ngụy trang bằng một vụ ám sát, để tự do chung sống với ca sĩ T.P. Hay trung tướng Vĩnh Lộc bỏ vợ con để chạy theo ca sĩ Minh Hiếu. Tệ hơn nữa là tướng quân Lê Văn Tư, phải chịu cảnh thân bại, danh liệt chỉ vì mê mệt nhan sắc cô vũ nữ Ánh Hoa của vũ trường Văn Cảnh.

Vũ nữ Ánh Hoa và chuẩn tướng Lê Văn Tư

Năm 1971, khi mang hàm đại tá, Lê Văn Tư được giữ chức vụ tỉnh trưởng Long An, nằm sát bên cạnh Sài Gòn hoa lệ. Sẵn tiền của trong tay, không tuần nào Lê Văn Tư không về thành phố một hai hôm để du hí. Ông ta có mặt ở hầu hết những vũ trường sang trọng, nơi tập trung những vũ nữ trẻ đẹp nhất. Ở đâu, Lê Văn Tư cũng vung tiền ra như nước, lại có một vài quân lính theo hầu, oai phong lẫm liệt, nên nhiều vũ nữ đã coi ông ta như thần tượng. Ấy vậy mà cuối cùng Lê Văn Tư lại phủ phục dưới gót chân vũ nữ Ánh Hoa của vũ trường Vân Cảnh đến nỗi thân bại danh liệt.
Dạo đó, Ánh Hoa vừa tròn 23 tuổi. Bên cạnh nhan sắc lộng lẫy, cô ta còn có một thân hình bốc lửa, đầy quyến rũ. Ánh Hoa không chỉ là đào nhất của Vân Cảnh mà còn được đồng nghiệp xếp loại vũ nữ hạng nhất của Sài Gòn dạo đó. Kể ra thì Lê Văn Tư cũng đã rất dày công săn đón và lấy lòng người đẹp bằng những món quà đắt giá mà những cô gái bình thường có nằm mơ cũng không thấy.
Ví như, những chuyến du lịch Hong Kong, Tokyo, để rồi mang về những vòng vàng, xuyến ngọc, hột xoàn không dưới 7 ly… Dĩ nhiên, Ánh Hoa không tài nào thoát được cái mạng lưới vô hình nhưng đầy uy lực này. Có điều, cô ta dám chơi trò bắt cá hai tay. Bên cạnh Lê Văn Tư là người tình chung chi, Ánh Hoa còn có một người tình trẻ để tung tăng phố xá.
Tháng 1/1972, Lê Văn Tư được điều về làm tư lệnh sư đoàn 25 bộ binh, bản doanh đóng tại căn cứ Đồng Dù, bên cạnh Củ Chi, rồi được thăng hàm chuẩn tướng. Bấy giờ, ông ta đã là vua một cõi. Ngang nhiên gạt vợ con ra ngoài để rước vũ nữ Ánh Hoa về làm áp trại phu nhân. Biết mình được tướng quân sủng ái, muốn gì cũng được đáp ứng, Ánh Hoa coi trời bằng vung. Nhiều buổi chiều, Ánh Hoa thỏ thẻ với Lê Văn Tư muốn lên trực thăng bay một vòng thư giãn. Ngay lập tức, tướng quân cho gọi viên phi công lái máy bay riêng cho ông ta, luôn túc trực ngoài bãi, chở Ánh Hoa đi chơi.
Có lần, bay gần đến Tây Ninh, bị súng phòng không dưới đất bắn lên viên phi công phải bay vòng trở lại. Từ đó, Ánh Hoa không còn dám chơi trò này nữa. Đám lính hầu của Lê Văn Tư kể lại, lâu lâu Ánh Hoa thèm ăn ngỗng quay Hong Kong, Lê Văn Tư vội cho người tháp tùng máy bay dân dụng sang tận bên đó, chỉ để mua 2 con ngỗng quay mang về trong ngày. Nhiều đêm, không ngủ được. Ánh Hoa thấy nhớ tô mì La-Cai ở Chợ Lớn mà trước đây, khi còn làm vũ trường cô ta vẫn thường ghé ăn khuya. Thế là Lê Văn Tư lệnh cho một xe quân cảnh lên đường ngay. Đi về hơn trăm cây số giữa khuya, nhưng khi mang được mì về thì áp trại phu nhân đã say giấc nồng, đành bỏ vào tủ lạnh. Sáng mai mang ra thì người đẹp lắc đầu: “Không muốn ăn mì La-Cai nữa mà chỉ thèm bồ câu quay Thiên Nam”. Xe quân cảnh lại lên đường.
Đường Catinat (nay là đường Đồng Khởi, Q.1) là nơi tập trung nhiều quán bar
Một bước thành bà, vài ba tháng Ánh Hoa lại rủ bạn bè thân thiết sang tận Paris mua sắm cho ngang tầm với đẳng cấp của mình. Tất nhiên là mọi chi phí đã có Lê Văn Tư bao trọn gói. Để cung phụng cho người đẹp tiêu xài còn hơn cả bà hoàng, Lê Văn Tư trượt dài trên con đường tha hóa. Ông ta tổ chức lính ma, lính kiểng, có tên nhưng không có người để lãnh lương của họ, đút túi riêng. Cho thuộc cấp bán quân trang, quân dụng và nhu yếu phẩm (ăn chặn của lính) ra ngoài thị trường. Lê Văn Tư còn nhắm mắt cung cấp thuốc tây, gạo, xăng nhớt…cho những đường dây mà ông ta biết chắc là tiếp tế cho chiến khu.
Lê Văn Tư vơ vét quá lộ liễu. Bất cứ việc gì hái ra tiền là tướng quân đều hăng hái tham gia. Cuối cùng Nguyễn Văn Thiệu đã đem Lê Văn Tư ra làm vật tế thần. Tháng 11/1973, Lê Văn Tư bị cách chức và giáng cấp, đành ngậm đắng nuốt cay nhìn vũ nữ Ánh Hoa ca bài từ biệt để ra đi không hẹn ngày trở lại.
Theo Tạp chí Duyên dáng Việt Nam

0 comments:

Post a Comment

Blogroll

Subscribe to RSS Feed Follow me on Twitter!